Thủy hoàn toàn không thể ngờ rằng Thuận đã có đồ chơi mới, thơm tho đẹp đẽ hơn Thủy với Tâm rất nhiều. Nhất là món đồ chơi đó lại vô cùng ngà ngọc, lại tràn trề sức sống và có sức mê hoặc cao độ. Cho nên Thuận tạm quên Thủy và bỏ rơi Tâm, đi đụ hoang là điều không thể tránh. Chẳng phải chỉ riêng đối với Thuận mà với bất cứ người đàn ông nào may mắn có trong tay một mỹ nhân sung mãn và kiều diễm như Christine, người đàn ông đó một là bị bại liệt, hai là họ là một đấng chân sư tái thế, mới có thể không làm như Thuận, mới có thể làm ngơ một tấm thân nhung lụa đẹp ngọc ngà như của cô dược sĩ Christine. Do đó, trách móc Thuận là một điều kém hiểu biết.